Tên thật: | Võ Thị Mảnh |
Nghệ danh: | Hồng Mảnh |
Năm sinh: | 1989 (36 Tuổi) |
Quê quán: | Bạc Liêu, Việt Nam |
Thế hệ: | Nghệ sĩ trẻ sau năm 2000 |
Kể tiếp đi anh chuyện đánh tàu bằng ghe biển, của quê anh vùng sông nước em yêu. Anh ơi, ngày xưa thật xưa núi hứa với rừng nuôi cây thành cổ thụ. Rồi giặt mỹ đến pháo bầy bơm thảm cạo sạch màu sanh cho núi đứng cô đơn nên núi buồn núi giận, núi hóa thành những chàng trai phù đổng... phi... thường.
Thăm thẳm chiều trôi, khuya anh đi rồi sao trời đưa lối. Khi thương mến nhau, hai người hai ngã trách sao bồi hồi. Rồi đây hai đứa chia tay anh đi em ở. Lồng lộng trời cao sao buồn đưa lối, anh vào sương gió từng bước chân anh chia cách đôi ta mỗi đứa một phương trời.
Từ miền Nam anh ngược ra Bắc. Mang theo câu hò điệu lý chín dòng sông. Nghe tiếng con Hoàng Oanh hót líu lo trong chiếc lồng son làm em giật mình tỉnh giấc. Bỗng có tiếng còi tàu từ xa vọng lại khi sương khuya ướt đọng… trên… cành.
Chiều nao tiễn nhau đi khí bóng ngã xế tà. Hoàng hôn đến đâu đây màu tím dâng trong hồn ta. Tiếng còi thét vang như xé tan màn sương xám. Hãy chậm lại phút giây tàu ơi đừng vội vàng chuyển bánh, mang người tôi yêu về tận chốn xa... nào.
Từ nay thôi đành duyên mình lỡ đôi Dù vương vấn mãi cũng thế mà thôi Khi xưa thầm nói yêu nhau Không, anh nào oán trách chi em phận gái má hồng mười hai bến nước, bến đục hay trong duyên tình may rủi, phận đẹp duyên ưa gấm nhung trải bước hay lạc nẻo truân chuyên cho tơi tả kiếp… hoa… sầu.
Ngày mới quen nhau câu nói ai trao hẹn ước ngày sau nghe ngọt ngào nghe xao xuyến. Mong đẹp mối duyên nguyện thề son sắc sẽ mãi bên nhau...
Thức trọn đêm nay để nhớ thương em, anh nghe tình yêu nhắc nhở êm đềm. Nhớ từng nụ cười ánh mắt, nhớ lời ngọt ngào âu yếm, tóc em thơm giấc ngủ dịu hiền. Thao thức trọn đêm nhớ người yêu dấu. Nhớ mắt em trông, nhớ môi em thắm, nhớ tóc em xanh, nhớ má… em… hồng.
Đêm chưa ngủ, nghe ngoài trời đổ mưa từng hạt rơi. Đường về đêm đêm bùn lầy bôi lối ngõ không tên mưa sụt sùi qua phố vắng. Hồn lắng đọng giọt nhớ thương như hạt mưa rơi tí tách giữa… đêm... buồn. Phố vắng đìu hiu mưa khuya sầu cắt ruột bên ngọn tàn đăng hiu hắt. Mình chắt chiu mong đợi bóng người yêu lầm lũi dưới… mưa... dầm.